Return to site

TÔI ĐÃ LÀ AI? TÔI LÀ AI? TÔI SẼ LÀ AI?

 

“Tôi là ai?” của quá khứ, hiện tại hay tương lai? “Tôi là ai?” của quá khứ, hiện tại hay tương lai?

Nếu “tôi” thuộc về quá khứ thì còn là chính tôi hay là một thực thể hay cấu trúc nào khác? Như vậy cụm câu hỏi: “Tôi đã là ai?”, “Tôi đến từ đâu?” nói về quá khứ. Một câu hỏi trong quá khứ gần và tiến xa dần đến một mốc thời gian nào đó khi ta là một đứa trẻ thì ký ức về “ta” đã phai nhạt dần → mất hoàn toàn.

Nếu nói về các mốc thời gian xa hơn trước khi ta sinh ra, hay nếu tồn tại vô số “kiếp trước”, thì đó còn là ta hay chỉ là những cấu trúc mang khối lượng, năng lượng khác. Khi đó, ta của hiện tại chỉ thừa hưởng một phần nào đó của cấu trúc thuộc về “tiền kiếp” đó.

Do đó, không có "TA" nào là chính ta ở tiền kiếp (nếu có).

“Tôi”- Ta đang hiện diện ở đây, ngay lúc này là thuộc về hiện tại. Vậy ngay lúc này “ta” hoàn toàn không biết gì về chính mình? “Tôi” lúc này chỉ là sự định danh (tên gọi, tiểu sử, lai lịch, quê quán, chức vụ, học vấn…), định tính (tính cách, thói quen, cá tính, sở thích, năng khiếu…), định lượng (chiều cao, cân nặng, chỉ số sinh học, y khoa…), và định tư duy (Vũ trụ quan, Lý tưởng, Chí hướng, Tri thức…).

Vậy bạn đã xác định được “tôi” của hiện tại chưa? → Hoàn toàn có thể.

Nếu “tôi” thuộc về tương lai thì “tôi” đã biến đổi và cũng không còn là chính tôi ở hiện tại.

Do đó, cụm câu hỏi: “Tôi sẽ là ai?”, “Tôi sẽ đi về đâu?” thuộc về tương lai đến giới hạn cái chết. Vì nếu sau khi chết thì cũng không có gì đảm bảo "Ta" còn là chính ta nữa (tương tự như quá khứ tiền kiếp).

Để xác định “Tôi sẽ là ai?”, “Tôi phải là ai?” trong tương lai, ta cần sự chủ động tuyệt đối mà không phải là bị động trong sự chờ đợi, như chiếc lá trôi trên dòng nước luôn tự hỏi: “Ta sẽ trôi dạt về đâu?”.

Phương án chủ động là thay suy nghĩ bằng "hành động" để định hình được "tôi sẽ là ai?" sau 10 năm, 20 năm nữa hay ở giai đoạn cuối cuộc đời. Đó là một quá trình lập "kế hoạch cuộc đời", kiên trì hoàn thiện bản thân để vươn tới một hình mẫu mà ta đã xác lập.

Như chính Abraham Lincoln đã nói: "Cách tốt nhất để dự đoán tương lai của bạn là tạo ra nó".

Tìm kiếm chính mình do sự nhầm lẫn về các mốc thời gian quá khứ, hiện tại và tương lai là một sự sai lầm nghiêm trọng → bế tắc → hầu hết con người mãi tìm kiếm chính mình trong vô vọng.

Sang Do (Sep 20, 2022)