Return to site

KHÔNG GIAN VÀ THỜI GIAN

· VŨ TRỤ

Không gian sinh ra từ vận động. Vận động bao gồm tốc độ, hướng và các lực tương tác lên thực thể đó trong hệ thống.

Vận động tạo thành cấu trúc của một thể cơ bản và không gian gắn liền với nó. Các thể cơ bản liên kết thành một hệ thống nhỏ và không gian gắn liền với nó, các hệ thống nhỏ liên kết thành một hệ thống lớn hơn và không gian gắn liền với nó. Do có vô hạn các thể cơ bản của Zezro vận động sẽ tạo ra không gian vô tận của Vũ trụ từ ban đầu.

Sự phát triển của các trạng thái Zezro tạo nên các cấu trúc phức tạp hơn. Các cấu trúc bậc cao của Zezro sẽ tạo nên Ý thức, bậc cao hơn Ý thức là những trạng thái tâm linh, thần linh. Theo chiều hướng này các trạng thái ý thức, tâm linh phát triển càng lên cao thì càng bền vững, và có vô hạn các cấp độ như vậy. Do đó, sự phát triển lên cao của các trạng thái Ý thức được ví như vũ trụ vô hạn vậy.

Các trạng thái Zezro bậc cao sẽ có những đặc điểm sau: Bậc càng cao mang năng lượng càng lớn, Bậc càng cao càng bền, Bậc càng cao thông tin chứa đựng càng lớn.

Sự phát triển sai khác (đột biến) trong một cấu trúc Zezro bậc cao mang năng lượng khổng lồ sẽ tạo ra những "Vụ Nổ" sinh ra Hố trắng, đó là cột mốc một phần Năng lượng (input) chuyển hóa thành Khối lượng (output), sau đó giải phóng ra những hạt vật chất cơ bản vào vũ trụ.

Sự phát triển của các thể Vật chất tạo nên sự đa dạng các trạng thái Vật chất như ngày nay. Trong cùng một cấu trúc, Vật chất càng nặng và càng lớn sẽ càng kém bền. Như những cấu trúc lớn dần trong vũ trụ, đến một giới hạn về khối lượng và kích thước, chúng sẽ bị sụp đổ tạo thành các hố đen, sau đó nó hút tất cả vật chất (input) gần nó vào bên trong. Và cơ chế đầu còn lại là xả ra những dạng Zezro cơ bản (output) vào lại vũ trụ. Cơ chế này cứ tiếp diễn gọi là Chu trình chuyển hóa Năng lượng - Khối lượng trong Vũ trụ tuần hoàn.

broken image

Có con người, ta có khái niệm LƯỢNG hóa, đo lường, đối chiếu. Thời gian (để gọi đúng bản chất nhất mà con người đang sử dụng chính là THỜI LƯỢNG) và NĂNG LƯỢNG, KHỐI LƯỢNG. Nếu không có sự tồn tại của ý thức thì ta có những thuộc tính tồn tại khách quan với ý thức là: THỜI, NĂNG, KHỐI. Còn LƯỢNG là do ý thức con người đặt vào nhằm phục vụ cho mục đích lượng hóa các thuộc tính khách quan trên.

Trong đó, THỜI là thuộc tính cơ bản của Không gian, NĂNG thuộc tính cơ bản của Zezro và KHỐI là thuộc tính cơ bản của Vật chất.

Con người lấy sự chủ quan để đo lường đối tượng khách quan:

Lấy thời gian để đo lường không gian.

Lấy khối lượng để đo lường Vật chất.

Lấy năng lượng để đo lường Zezro.

Không gian là hệ quả đầu tiên Zezro - Vật chất thông qua vận động. Biểu hiện không gian của một thực thể đối với con người là hình thái, sắc thái, thông tin, và môi trường tồn tại của nó.

"THỜI" là một điểm bất kỳ trong KHÔNG GIAN. Nên THỜI là thuộc tính của KHÔNG GIAN. Nếu ta chọn thêm một điểm khác bất kỳ trong KHÔNG GIAN. Đó là sự bắt đầu cho khái niệm THỜI GIAN, do có sự đối chiếu.

Thông tin, hình thái, sắc thái chính là sự sắp xếp cấu trúc không gian của một thực thể sinh ra bởi vận động.

Sự khác nhau về cấu trúc của các đối tượng (thể cơ bản, hệ thống nhỏ, hệ thống lớn) dẫn đến sự khác nhau về hình thái, sắc thái, và thông tin giữa chúng.

Ví dụ 1: Về việc tìm ra một trong 200 tờ giấy trắng của bạn Lương Tuấn Phi trong chương trình Siêu trí tuệ Việt Nam 2019.

Sự sắp xếp về cấu trúc của một vật thể chứa đựng thông tin. Con người có giác quan khác nhau sẽ nhìn được cấu trúc đó sâu cạn khác nhau.

Trên cấu trúc một tờ giấy trắng, Tuấn Phi đã nhìn như một cấu trúc 3D chi tiết và có các điểm kết nối thông tin khác nhau. Tại các điểm đó, cậu ta sẽ liên kết lại thành một hình ảnh mô phỏng (con mèo). Kiểu nhìn lên bầu trời để nối những vì sao thành một chòm sao.

Con người khác nhau về độ phân giải của vi sử lý bộ não thì sẽ có sự nhận diện chi tiết khác nhau. Giống như có người nghe được những sóng âm mà người thường không nghe được. Các con vật cũng có thị giác, khứu giác, thính giác, xúc giác, vị giác rất khác nhau.

Đây không phải là hai thế giới. Mà là tầm xử lý vĩ mô, hay vi mô tới đâu của bộ não trong cùng một thế giới.

Ví dụ 2:CẤU TRÚC (KHÔNG GIAN) TẠO RA MÀU SẮC

Bản chất của màu sắc là gì? Vì sao lá có màu xanh? Màu xanh của lá cây là do diệp lục tố (chlorophyll). Vậy tại sao Diệp lục tố có màu xanh?

Dưới đây là hình ảnh cấu trúc phân tử của Diệp lục tố (Source: MIME by Urtica)

Màu sắc cùng với hình dạng, thông tin là sự biểu hiện bên ngoài của một cấu trúc. Sự sắp xếp /cấu trúc chính là không gian của một thực thể. Nó được tạo nên từ sự liên kết của những cấu trúc nhỏ hơn, dẫn đến nhỏ nhất không thể bị tách rời gọi là thể cơ bản.

Sự sai khác dù chỉ rất nhỏ của từng cấu trúc, dẫn đến sự khác nhau trong việc vận hành -> biểu hiện bên ngoài khác nhau (hình dáng, màu sắc, thông tin) của chúng, dẫn đến sự đa dạng các trạng thái tồn tại khác nhau trong vũ trụ.

Ví dụ: Trong lập trình để xây dựng và vận hành một hệ thống phức tạp. Chỉ cần sai khác một ký tự, một dấu thì kết quả sẽ hoàn toàn khác.

Trong cấu trúc ADN phức tạp, chỉ cần sự đột biến sai khác rất nhỏ thì đã tạo ra một cơ thể khác với những biểu hiện khác.

Sự sắp xếp cấu trúc của một thực thể tạo ra màu sắc, hình dáng, thông tin của thực thể đó.

broken image